Năm 18 tuổi, tôi ngỏ lời, em do dự: “Mình mới là sinh viên mà”.
* Ngày ra trường, tôi ngỏ lời, em ngại ngần: “Em muốn yêu 1 người có công việc ổn định”. Tôi kiếm việc làm.
* Năm 24 tuổi tôi ngỏ lời, em bâng quơ: “Em thích chàng trai có sự nghiệp riêng”. Tôi bỏ việc nhà nước, ra ngoài làm.
* Năm 28 en hẹn tôi vào 1 buổi chiều tháng 12, trong một quán cafe lãng mạn. Tôi đặt chiếc chìa khoá Mercedes S500 coóng cựa trên bàn, phả làn khói thuốc lên những cô đơn còn bỏ ngỏ. Em mở to mắt: “Anh Sẽ Cưới Em Chứ?”. Tôi im lặng thay cho lời từ chối.
Tôi vẫn còn yêu em, nhưng 1 thằng rửa xe ô tô như tôi sao xứng với Lá Ngọc Cành Vàng?
Nguồn : Voz