Anh lục tìm trong ký ức
Câu nói nào em nói với riêng anh
Mà hôm đó lá rờn xanh như ngọc
Bầy chim non nhảy nhót hót muôn cành.
Anh lục tìm trong ký ức
Ánh mắt nào em muốn gửi trao anh
Mà hôm đó khi trống trường tan học
Ngôi sao chiều chợt hiện sáng long lanh.
Anh lục tìm trong ký ức
Bàn tay nào em muốn nắm tay anh
Mà hôm đó nhánh bàng khô run rẩy
Nắng vàng rơi trên vai áo lặng thinh…
Ôi dĩ vãng thân yêu và trong trắng
Bỗng hiện lên như một áng mây buồn
Rồi lạnh lẽo tan dần vào xa vắng
Tay anh cầm một ảo giác cô đơn.
Giá hồi ấy anh biết rằng em đã…
Và lòng anh đừng vờ vĩnh ngây thơ
Thì có phải giờ đây anh đỡ khổ
Đi tìm em trong ký ức vu vơ.
(Võ Văn Trực)