Nếu một ngày cô bảo viết về cha
Con hãy cứ viết thật lòng con nhé
Đừng giả dối với những lời văn vẻ
Bố con làm bốc vác, cô ơi!
Bố chẳng cao sang để vênh mặt với đời
Bởi cái bụi trộn mồ hôi thành đất
Đổi cho con ước mơ bằng nước mắt
Nuốt trong lòng cay đắng chẳng than ai
Họ nghĩ về cha như một kẻ bất tài
Hay thấp kém ở tận cùng xã hội
Nhưng đâu chắc những con người tài giỏi
Đã là người tử tế, phải không cô?
Dù bố con làm bốc vác, phụ hồ
Nhưng ánh mắt sáng ngời lên hạnh phúc
Tấm áo rách vẫn đậm màu nhân đức
Chẳng giống ai kia tri thức nửa mùa
Hay phường lưu manh trộm cướp giả nhân từ
Lũ phá hoại tham ô, quân bán nước
Dẫu vẫn đứng nơi nhiều người mơ ước
Nhưng con tin tất cả sẽ an bài
Nếu muốn văn con viết được thêm dài
Con vẫn sẽ viết về cha, cô nhé
Bằng tình yêu tự hào không văn vẻ
Bố con làm… bốc vác… cô ơi!
Hoàng Lâm
(Phú Xuyên, Hà Nội)