Đã lâu rồi mình chẳng nhắn cho nhau
Dù chỉ một hai câu thường nhật nhất
Cứ vờ như mình thật là tất bật
Nên lãng quên… nên cũng rất lạnh lùng.
Đã lâu rồi mình hệt những người dưng
Không thân thiết… nên quá chừng xa lạ
Bởi khi xưa… hai đứa chưa từng ngỏ
Câu thiết tha nên cứ giả vô tình…
Đã lâu rồi quá khứ ngỡ trôi nhanh
Nên ai cũng thấy lòng mình e ngại
Chẳng muốn khơi chút tình thời thơ dại
Nên nén lòng giữ mãi chút dư âm…
Đã lâu rồi… hai đứa cứ lặng câm
Thi thoảng cũng chỉ âm thầm vào ngó
Ai vừa đăng nỗi lòng giùm ai đó
Rồi chợt cười… rồi lặng lẽ rời đi…
Hoàng Khánh Linh