Em cười đấy, giữa đám đông
Nhưng em vẫn khóc lúc không có người
Chỉ chó mèo chứng kiến thôi
Chẳng đi thêu dệt, chẳng ngồi bán buôn…
Giá mà bán được nỗi buồn
Không ghi xuất xứ, em buôn cả mình…
Giá lòng là gái đồng trinh
Đời không ngã giá, tiền tình đòng đưa
Giá mà muối mặn rau dưa
Ai ai cũng thế sẽ thừa nỗi đau…
Giá mà trầu chẳng chê cau
Tơ duyên ấy chẳng bạc màu như vôi
Giá mà tình mốc rêu rồi
Người không gợi lại, lòng thời đã xanh…
(Thái Thuận Minh)