Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua đi
Chỉ có bình yên vì ta mà ở lại
Năm tháng rộng dài, nên chẳng gì là mãi mãi
Chuyện hợp tan cũng lẽ rất bình thường!
Sống trên đời đâu tránh những tổn thương
Hãy cố vượt qua, kiên cường mà bước tiếp
Động viên bản thân, mỗi khi thấm mệt
Phải biết tự thương mình trước khi muốn thương ai…
Sống là phải biết nhìn về ngày mai
Quá khứ hôm qua hãy cất vào ngăn tủ
Hạnh phúc sẽ đến khi mà ta biết đủ
Vì cuộc sống ngoài kia vốn dĩ rất vô thường
Hãy cho đi nhiều hơn một chữ thương!