– Này xoan,
người ta còn gọi ngươi là sầu đông?
– Ta sầu bốn mùa.
– Này mua,
ngươi mua gì?
– Mua gì cũng là mua vui.
– Này ban,
ngươi ban gì?
– Bớt gây hại đã là ban.
– Này nhãn,
sao mắt ngươi nằm trong quả?
– Cái nhìn xuyên thấu là từ điểm nhìn bên trong.
– Này đu đủ,
làm cách nào để đủ?
– Đặc chỗ này thì chấp nhận rỗng chỗ kia.
– Này gạo,
ngươi còn có tên là mộc miên/pơ lang?
– Nhiều tên tuổi rất làng nhàng.
– Này một số loài cây khác,
sao tháng Ba mà đỏ lá?
– Xứ này mọi thứ đều trễ kể cả mùa thu.
(Hoàng Đăng Khoa)