Có nhau mà cô đơn – Nguyễn Thiên Ngân
Em là cây bá hươngTrên đồi anh sương trắngThung lũng chiều yên lặngNghe cơn mơ vang dàiEm nhìn mây bốn phươngAnh nhìn em vô vọngHai...
Em là cây bá hươngTrên đồi anh sương trắngThung lũng chiều yên lặngNghe cơn mơ vang dàiEm nhìn mây bốn phươngAnh nhìn em vô vọngHai...
Nếu có một ngày kiaMình thấy cuộc đời nàyBất cứ một chi tiết nhỏ nhoi giản dị nào cũng nhắc nhớ về ai đóNếu có...
Chàng trẻ tuổi thấy đoá hồng nho nhỏĐứng một mình trên nội cỏ hoang vuNàng xinh đẹp và tuyệt cùng tươi trẻChàng đến gần, vui...
Tám lần ngước mắt nhìn trờiSáu lần tôi thấy cuộc đời dễ thươngĐôi lần đáng để mình buồn. (Nguyễn Thiên Ngân)
Dần quên hết chữ thánh hiềnCầm kỳ thi họa bỗng phiền như nhauTrái tim giờ để trên đầuYêu người hơn cả nghìn câu ước thề....
Trăng trên biển soi thấu lòng cát sỏiMây đêm xa mài miệt cuộc giang hồDẫu biết chứ chuyện đời đâu tính đượcVẫn muốn cầm bàn...
Có những ngày chỉ muốn trở về quêNằm nghe gió rít qua hàng song cửaNói với mẹ: Con không đi làm nữaMẹ nuôi con đọc...
Người đâu còn nhớ người đâuTrần gianBuồn nhất là câu…“Đã từng” (Nguyễn Thiên Ngân)
Anh vẫn sống như em còn chung thuỷÔm đớn đau mà chỉ biết lặng thinhMôi mắt ấy vẫn ngập tràn yêu dấuNhưng anh hay, chúng...
(Nguyễn Thiên Ngân)