Đêm mùa đông gọi anh bên bếp lửa
Sáng mùa xuân em khóc trước hoa đào
Con bướm chở thời gian qua mùa hạ
Lá thu phong che khuất một mảnh đời
Ôi tình yêu như giọt sương buổi sáng
Làm sao em giữ được đến buổi chiều
Nếu tình yêu là mặt trời đứng bóng
Giọt nắng nào sẽ ở lại qua đêm
Gió miệt mài trên dòng sông chẩy xiết
Mây hoang mang đi lạc giữa bầu trời
Con đường sắt đợi chuyến tầu nào tới
Gió và mây vẫn thiếu một chỗ ngồi
Anh sẽ đến buổi chiều hay buổi sáng
Ngày hôm nay hay ở thế kỷ sau
Em vẫn đợi vì tình yêu không tuổi
Người yêu ơi! Anh đến tự hướng nào
(Trần Mộng Tú)